Powered by Blogger.

Các nguyên lý của Thái Cực Quyền

Sự Buông Lỏng Và Khí Lực.

Khí : Trung Tâm Điểm của Môn Thái Cực.

Ý và khí là 2 yếu tố căn bản của môn võ. Phải hoàn toàn buông lỏng thân ngườị Mục đích là để từng khớp xương, từng sợi thịt trong cơ thể mở rộng khiến khí có thể lưu chuyển thông suốt trong đó. Một khi làm được điều đấy, ngực phải buông trùng hơn nữa và khí lực phải trùng xuống đan điền. Sau một thời gian khí kết thành khối ở đan điền, từ đó lưu chuyển khắp cơ thể. Khí đóng thành khối sẽ làm cho người ta đổi khác vì có thể dùng ý dẫn khí lực đến bất cứ phần nào trong cơ thể.

Hãy tập luyện cột xương sống sao cho khí có thể chạy qua con lộ này đến đỉnh đầụ Đầu phải giữ làm sao y như thể treo lên trần nhà. Tư thế này làm bất động đầu và cột xương sống làm cho chúng không thể vận chuyển độc lập đói với phần còn lại của thân thể. Tư thế này làm mạnh xương sống, nội tạng và chính óc não nữạ Hãy luyện cho mình thói quen chú tâm vào khí lực, kể cả khi làm việc, khi chơi, đi bộ, lái xe, v...v...

Động tác tay chân sẽ phát xuất từ khối khí lực này chạy qua cơ thể, chạy xuốt thân thể đẩy tới, trong khi tập luyện tay chân và những bộ phận khác trong người cử động không phải do sự xử dụng của từng nơi mà do của khí lực. Kế tiếp đến trình độ cao hơn, khí lực được thâu góp lại và tích tụ trong xương làm xương cứng như thép, không thể phá vỡ được.

Giống Như Một Đứa Trẻ

Hãy quan sát một đứa trẻ. Chú ý xem nó thở như thế nào, không thở cao trên ngực, mà thấp xuống bụng dưới và hãy xem luôn khi gặp một tai nạn nó hành động như thế nào : buông thả và không một chút sợ xệt trong đầu óc. Đứa trẻ thường qua khỏi tai nạn mà không hề hấn gì cả. Như vậy có lẽ kinh nghiệm, thông minh đã ràng buộc đầu óc người lớn khiến thân thể ta gồng cứng lạị Hãy để một đùa trẻ nắm tay ta và ta tìm cách rút về. Khó lắm, cái nắm ấy chắc chắn nhưng không tê cứng, trong ấy qủa có chút khí lực thật sự. Cuối cùng, hãy ngắm cách một đứa trẻ đùng thẳng nhưng không cứng ngắc.


Ba yếu tố : học đúng - kiên nhẫn - thiên phú

Sáu Yếu Quyết :

(1) Động tác : Thân thể buông lỏng Một đầu óc bình tĩnh nhưng chăm chú. Bước đi như một con mèo, nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. Khi lùi ngón chân chạm đất trước. Khi tìến, gót chân chạm đãt trước. Xong, khi chuyển sức nặng từ chân này qua chân kia, hãy để phần còn lại của lòng bàn chân từ từ hạ xuông tại chỗ. Làm sao cho hai bàn tay và cái đầu cử động theo toàn bộ cơ thể, chứ không độc lập. Hầu hết mọi động tác đýu có hình vòng tròn. Điều này để bảo tồn khí lực, loại trừ sự căng thẳng và tăng thêm sự buông lỏng. Độ cao của cơ thể phải giữ đồng đều, không đứng lên hụp xuống khi chuyển sức nặng.

(2) sự chậm rãi : Theo cùng một độ chậm qua suốt bài quyền, không được thay đổi tốc độ của từng thức rờị Sự chậm rãi làm cho động tác được rõ ràng và điều hòa với sự bình thản của tâm trí.

(3) Bơi trong không khí : Nhờ tập luyện sẽ cảm thấy không khí nặng theo cách người ấy cảm thấy nước nặng. Tới gian đoạn này thân thể trở nên nhẹ hơn và mềm dẻo hơn. Cái cảm giác trôi nổi và dịu dàng ấy xuất phát từ việc đúng vững hai bàn chân và dùng thân thể mình giống như thể đang bơi trên cạn.

(4) Liên tục : Các đông tác được làm thật chậm nhưng không ngắt khoản. Các động tác lững lờ chẩy không dứt từ đầu đến cuốị Khí sẽ bị ngăn lấp khi giòng nước bị cản trở lại, một khi ngừng lại phải làm mấy thức nữa mới lấy lại đà cũ. Như thể kéo tơ, người ta phải kéo chậm rãi, dễ dàng và trên hết phải kéo đều đặn, nếu ngưng sợi tơ sẽ đứt khi bắt đầu kéo trở lại

(5) tịnh tâm : Hãy tránh những tư tưởng thường nhật, đầu tiên hãy chú tâm vào các thế đánh cho đến độ tâm trí ta bao bọc các tư thế và ngược lại

(6) Hơi thở :  Höi thở đúng phải hòa hợp với các động tác. Cuối cùng, hơi thở trở thành phần nội của động tác, đến nỗi ta không còn lưu ý đến nó nữa, nhưng vẫn có sự hòa hợp, để rồi đưa dẫn khí ra khắp nơi

Thập nhị yếu quyết:

Quan trọng nhất là phải buông trùng thân thể. Phải buông lỏng toàn thân. Sùc lực không được chi phối bất cứ chỗ nào ngoại trừ một điểm nhỏ trên đỉnh đầu cho bạn cảm tưởng như bị treo lên.

Chìm xuống (trầm) : là bước thứ hai của việc buông lỏng thân ngườị Nguyên thủy hai điều này hòa hợp trong một ý niệm. Trầm xuống là trở nên vững vàng hơn bằng cách dồn hết sức lực từ thân trên xuống hai chân. Tuy nhiên chỉ trầm sức xuống chưa đủ, quan trọng hơn là phải trầm khí lực xuống, làm cho tâm thần và ý chí bạn được kết hợp, tấn phát mọi động tác.

Thật hư phải phân biệt. Tránh sự phân trọng, mỗi lúc dồn sức nặng xuống 1 chân thôị Nếu sức nặng bạn ở chân trái, bạn phải dùng tay phải để tấn công và ngược lạị

Đầu và xương sống phải thẳng để khí lực chạy lên đỉnh đầu, đầu phải thẳng. Cho nên đầu không được quay hay cúi mà toàn thân không di động theọ Cột xương sống, đường lưu thông của khí lực phải giữ thẳng cho khí và ý gặp nhau ở đỉnh đầu, làm cho cơ thể nhẹ nhàng và linh hoạt. Khi quay, phải giữ xương mông thẳng, bằng không sẽ loạng choạng.

Thắt lưng là trung tâm bất động, trục của mỗi động tác cơ thể, phải giữ thẳng nhưng dịu dàng.

Hai người cùng nhau cưa gỗ, người này ngừng thì người kia cũng ngừng theọ Nhường sức địch kéo về, hóa giải, xong theo hắn, dính với hắn và hắn vừa chớm động phải thấy trước hạ hắn ngaỵ

Đừng vô cớ đüa tay ra - buông lỏng, khinh linh rồi 2 tay bạn sẽ có ý nghĩạ

Áp dụng nguyên tắc của con lật đật. Thân thể linh hoạt và hoàn toàn dính với mặt đất. Trọng tâm chìm xuống và mọi sức lực dồn vào một điểm trên một bàn chân. Trái lại nếu không buông lỏng, bạn không thể cố định bàn chân bạn được.

Phải phân biệt KÌNH và LỰC. KÌNH xuất phát từ cân nhục, LỰC xuất phát từ xương. Kình mềm dẻo, linh hoạt. Lực cứng ngắc, không co dãn, chết. Khi một cung thủ bắn một mũi tên, điều quan trọng là sức căng thẳng chứ không phải mũi tên. Phần cơ thể từ bàn chân dến thắt lưng có thể coi như một về vìệc tập trung sức lực.

Khi đi bài quyền phải giữ thăng bằng dể khí lực lưu chuyển dễ dàng. Động tác phải làm chậm và đýu như thể kéo tơ ra khỏi kén.

Phải nhận biết kỹ thuật của địch. Phân biệt đòn thật, đòn hự Khi dùng thế Bằng, đừng đi quá xa, khi dùng thế Tê, đừng để địch vào quá gần.

Bón lượng chống ngàn cân.

Thái cực quyền kinh:

Toàn thân là một : Trong mọi động tác, toàn thân phải khinh linh và lanh lẹ, mọi bộ phận phải liên kết với nhau như các hạt ngọc trong xâu chuỗị Khí lực phải được trau dồi : sinh lực phải giữ trong người, đừng phát ra ngoại diện.

Kình lực bắt rễ từ hai chân, điều khìển bằng hông và vận dụng ra các ngón taỵ Bàn chân, chân và hông phải vận chuyển như một. Đừng xụt, đừng trồi, đừng ngắt quãng, làm sao cho khi tiến, khi lùi, ta có thể dùng cả thế yếu của địch và thế mạnh của tạ Nếu không đạt được những lợi điểm đó, thân thể ta sẽ vô trật tự và rối rắm. Để sửa lại lỗi lầm đó, ta phải điều chỉnh hai chân và hông. Nguyên tắc này áp dụng trong bất kỳ hướng đánh hay tư thế nàọ

Thái Cực Quyền trọn vẹn xoay quanh vấn đề ý của môn sinh hơn là sức mạnh bắp thịt (ngoại lực). Khi đánh trên, ta không quên dưới, khi đánh tả, phải để ý hữu, khi tiến phải liệu khi lùị Nếu muốn kéo vật gì lên, trước tiên phải đẩy xuống, làm cho có trốc gốc, vật lập tức nó bị đổ. Mọi phần trong cơ thể phải có mặt hư và mặt thực vào mỗi lúc. Toàn thân cũng có đặc tính này nếu xét như một đơn vị. Mọi phần trong cơ thể phải liên kết nhau, không được lẫn một chia cắt nhỏ.

Liên hợp thực hư : Thái cực từ hư vô đến; âm dương từ nó mà phát sinh. Trong Động cả hai vận hành riêng rẽ, trong Tĩnh chúng pha trộn thành một, không thể có thiếu hoặc dự

Ta nhường khi địch khởi động và theo sát khi địch khởi luị Nhường để chế ngự kẻ mạnh gọi là thủ. Tiến để hại kẻ địch gọi là công. Dùng nhanh chế nhanh, dùng chậm chế chậm. Chuyên cần luyện tập sẽ khéo 'hiểu sức địch', quá trình đó là một mục đích tối thượng. Hoàn toàn chế ngự địch thủ mà không cần dò biết kình lực của hắn. Tuy nhiên phải khổ luyện.

Kình lên đỉnh đầu thì khí chìm xuống đan điền. Toàn thân giữ thẳng không nghiêng ngã về bất cứ hướng nàọ Địch không thể biết ta chuyển từ thực sang hư hay ngược lại bởi tốc độ để chuyển quá nhanh. Khi địch đè bên tả, bên ấy lập tức trống không, bên hữu cũng thế. Khi hắn tiến để đánh ta, hắn sẽ thấy đường dài vô cùng : khi hắn lui, hắn sẽ thấy đường quá ngắn.

Toàn thân Khinh Linh đến độ một chiếc lông cũng bị nhận thấy và dịu dàng đến nỗi một con ruồi đậu lên cũng làm cho nó chao đị Địch không đo lường ta động tĩnh, nhưng ta thấy trước tất cả về hắn.

Đứng như nột cái cân và động như một bánh xẹ Giữ sức nặng dồn về một bên. Nếu chia đều trên hai chân, bạn sẽ bị đẩy ngã dễ dàng. Liên hợp thực hư là chià khoá ở đâỵ Tiến từ tốn và theo đúng phương pháp (Đinh Tấn).

thập tam thức và ý : Ý hướng dẫn khí, khí trầm sâu xuống và thấm vào xương. Nếu khí được trao dồi đúng cách, Kình sẽ nổi lên và ta sẽ thấy như thể đầu bị treo bằng một sợi dây phía trên, chờ vậy thân thể khỏi chậm lụt và vụng về. Ý và Khí phải liên hợp và trộn lẫn với sự thay đổi từ thực hư để phát triển một khuynh hướng tích cực. Khi tấn công, khí phải chìm sâu, hoàn toàn buông lỏng, và phải nhắm một hướng thôị Khi đứng thân thể phải ngay thẳng, buông lỏng, có thể bất thần phản ứng đối với một đòn tấn công bất cứ từ đâu đến.

Khí xuất hiện như một con diều hâu quắp một con thỏ và với tinh thần của một con mèo bắt một con chuột. Khi tĩnh, tĩnh như núị Khi động, cuồn cuộn như một dòng đại hà. Tích trữ và lưu giữ khí lực giống như trương một sợi dây cung, buông thả nó như băn một mũi tên. Khí lực được tích tự trước khi được buông lỏng và được phát triển từ xương sống. Thủ cũng là công. Khi công hai cánh tay phải hơi cong và phải dành lại một chút khí lực phòng khi kiệt sức. Ý là thủ lãnh. Khí là lá cờ và co lưng là lá phướng.

Trong khi tập, ban đầu làm những động tác vương dài, dần thu nhỏ lại thành những động tác ngắn gọn. Nếu địch không động, ta cũng không động. Nhưng khi địch chớm động, ta đã biết trước và ra tay trước. Khí lực bên ngoài có vẻ buông lỏng nhưng bên trong chắc nịch sẵn sàng phóng ra bất cứ động tác nàọ Đan điền buông lỏng khiến khí có thể thâm nhập vào xương tủỵ Tâm thần phải thoải mái, khiến ta có thể chú mục đến hướng đi của ý. Khi ta động, mọi vật đều động, khi ta tĩnh, mọi vật đều tĩnh. Khi ta động, khí dính vào lưng và tụ lại trong xương sống. Bên trong ta tập trung khí lực, nhưng bên ngoài ta tỏ ra thanh thản và trầm lặng. Đi như một con mèo và vận dụng khí lực như thể rút tơ từ một cái kén.

Nếu ta hoàn toàn không biết đến hơi thở và chỉ chú ý đến khí lực, sức công phá của ta sẽ mạnh như thép truị Trái lại, nếu ta quên khí mà chỉ chú ý đến hơi thở, khí sẽ không lưu chuyển, sức công phá sẽ yếu đi rất nhiềụ Khí giống như một chiếc bánh xe, eo lưng là trục bánh xe (hay là nguồn của lực).
    Blogger Comment
    Facebook Comment